Đợi gì sao chẳng nói ra
Nửa lời buông lửng ai mà biết đâu
Sông dài ai biết nông sâu
Biển mênh mông thế biết đâu là bờ

Biết em đợi – để mà chờ
Biết em thương – để câu thơ vơi sầu
Anh ngu ngơ biết gì đâu
Báo nhiêu năm vẫn một câu – Đợi gì?