Tháng mưa về , tiếng mưa ru hời…
“Bằng lăng nở phơi màu nhung nhớ mãi, dọc con đường tím lịm cả lòng em. Anh nhớ chăng một chiều nắng nhạt mềm, em đã vướng dây tơ tìm giăng lối…
Có phải chăng có tình không duyên kiếp, bởi nợ đời em đã trả anh xong. Cho rất nhiều nhưng anh chẳng đi cùng, mình em bước trên đường hoa vẫn tím.” (Nguyễn Văn Chiêu)
Ảnh: dainganxanh