GS. PHẠM VĂN ẤT
[embeddoc url=”https://drive.google.com/file/d/11yhOFiM-Vn8jcQXaZQGOk24RFpHuR8oY/preview?usp=drive_web” viewer=”drive” ]
GS. PHẠM VĂN ẤT
[embeddoc url=”https://drive.google.com/file/d/11yhOFiM-Vn8jcQXaZQGOk24RFpHuR8oY/preview?usp=drive_web” viewer=”drive” ]
Dù bạn là ai thì cũng không thể bắt người khác tôn trọng mình
Thuở nhỏ xem phim hầu như ai cũng nhận những nhân vật chính nghĩa là "phe ta". Điều này cho thấy bản chất con người cơ bản là thiện và hầu hết chúng ta đều được giáo dục hướng thiện. Lớn lên, dù ở tuổi nào, ai cũng muốn mình là người chính trực, nhân nghĩa, bao dung nhưng đức độ của mỗi người mỗi khác. Không phải họ không muốn mà trí họ không đủ sức để chính trực, tâm họ không đủ thiện để nhân nghĩa, lòng họ không đủ rộng để bao dung. Giáo dục là làm sao để khai trí, làm cho người học có đủ trí tuệ, bản lĩnh để chế ngự chính mình; khai tâm để người học có đủ thiện tâm, để tư tưởng và hành động luôn hướng đến chân - thiện - mỹ; mở lòng để người học hình thành lòng trắc ẩn, biết yêu thương, độ lượng, bao dung.
Phản hồi gần đây