lại thấy mình sao sao. Chợt nhớ đến “…Mải chơi đến muộn loài hoa lỗi hẹn” và tìm nghe Mùa hoa bỏ lại. Thu Phương gieo vào lòng người từng ca từ êm dịu, da diết và… buồn đến lạ!
“…đi về đâu đó, giấc mơ trôi dạt giữa đêm

…Mải chơi đến muộn loài hoa lỗi hẹn, chết trong vườn khuya.
Thời gian vẫn trôi, căn phòng thao thức hôm nao em đợi em chờ
Nhưng ngày mai tôi còn chăng tôi nữa thời gian
Về giữa mênh mang ngàn lớp xô bờ.”
[youtube=http://www.youtube.com/watch?v=u-FemF4tGmo]